Trăn Trối ( P 2 )

Sau khi mình đăng bài vào hôm thứ 3 thì thứ 4 chị bạn nhắn cho mình, nhờ xem dùm ông của chị cũng ở tình trạng hấp hối. Ông nằm gần tuần, cũng không ăn uống, nhìn ông cứ vật vã nên cả nhà lo lắng, sốt ruột. Trong nhà có người đi thầy, nói rằng mua giấy tiền vàng bạc để trên đầu giường của ông, vì giờ các linh hồn vất vưởng đang nhào vào dành giật, nên khiến ông cứ la ú ớ. Mọi người nghe vậy càng hoang mang hơn.

 

Lúc chị nhờ thì thật ra mình đang rất bận vì lịch dạy và các ca chữa lành, nên nói chị là mình không thể làm sớm hơn được. Phải chờ tới cuối tuần thì mình có thể sắp xếp giúp được. Rồi thứ 5 chị điện tiếp cho mình, nhờ mình có xem giúp được chút nào không. Mình xem lịch thì kín hết, còn ít thời gian phải sắp xếp nhà cửa, con cái, nên mình không hứa trước. Biết mọi người lo lắng nhưng thường lịch mình rất kín, nếu nhờ bất thình lình mình khó mà sắp xếp. 

 

Rồi, đáng lý trưa thứ 5 mình có ca dạy thì đột nhiên học sinh nhắn tin xin nghỉ ốm. Thành ra, mình có thời gian rỗi, mình nghĩ mọi thứ chắc có sắp xếp và ông muốn nhờ mình, không thể đợi đến cuối tuần. Mình lên xem cho ông. Vì chị này không phải là học sinh, không biết gì về đặt tay chữa lành, nên mình nói chị cứ gửi hình ảnh và thông tin về ông cho mình tự xem mà không cần ngồi cùng. 

 

Cảm nhận đầu tiên là mình lạnh chân, rất lạnh, cảm giác lạnh từ trong xương lạnh ra. Cảm giác ông bận quần ngắn, có đắp chăn nhưng vẫn lạnh. Tay chân run. Các giác quan hầu như không còn minh mẫn. Rồi, mình thấy bà đứng ngay cạnh đầu giường, bà chờ ông nhưng ông còn tâm nguyện chưa đi. ( chứ không thấy linh hồn vất vưởng nào lao vào giành giựt ông như các thầy phán ). Mình kết nối xem tâm nguyện là gì. Ông lo lắng cho người con gái Út đang chăm mình, thấy cô này khổ quá. Mình kết nối để ông buông bỏ đi và xem ông còn nguyện ước gì không. Mình nhận thông tin là ông chấp nhận đón chờ cái chết, không níu kéo gì đâu. Ông muốn ăn bữa cơm cuối cùng với cả nhà, có những món ông thích: như canh chua, cá. Ăn xong rồi ông sẽ đi với bà. Mình hỏi khi nào ông đi thì nhận được trong tuần này, cụ thể mà ngày mai. Thông tin gấp quá, hiện tại theo chị nói thì ông vẫn còn nằm thoi thóp như thế gần tuần.

 

Mình quyết định lên xem sổ nghiệp quả cho chắc, thì thấy mở ra ngày 29 và âm lịch là ngày mồng 1. Ông nói ông muốn liên hệ với mình gấp vì mai ông đi rồi nên nó khiến xui đủ thứ cho cháu ông gặp mình. Và ngày này là ngày tốt, ông đi ngày này để con cháu đỡ khổ. Người chết muốn làm điều tốt cuối cùng cho người sống. Người sống cũng muốn hoàn thành tâm nguyện cuối cùng cho người sắp mất.

 

Mình gọi cho chị, nhắn lại những gì ông nói rồi mình cũng quên mất việc này. Nguyên ngày hôm nay mình cắm đầu dạy học, cho tới tối chị nhắn cho mình là ông đã mất, gửi lời cảm ơn mình. Hôm qua, cả nhà đã kịp làm cơm và mời ông, đương nhiên là ông chả ngồi được ăn cùng. Ông chỉ muốn nhìn cảnh con cháu sum vầy lần cuối!